Thời gian vô thủy
Không gian vô cùng
Tấm hình hài trong vũ trụ bao la
Trải lòng ra với ngân hà
Ca vang tuyệt khúc "Sinh Diệt Ca"
Mây trắng trôi nghìn dặm
Từ muôn vàn kiếp xa
Như tiếng lòng u uẩn
Trời đất biết đâu nhà
Ngắm vầng trăng đêm trường
Nguyệt quang lạnh lẽo thê lương
Thương nguòi thiếu phụ trên cung vắng
Sống giữa băng sương
Cô đơn ai hiểu tấc lòng
Vạn năm, mộng ước một người thương
"thiên nhược hữu tình, thiên diệc lão"
Nhân sinh bao nỗi đoạn trường
Một kiếp tơ vương
Lợi danh cơn gió thoảng
Dâu bể trải đắng cay
Ta tìm ta sâu thẳm
Giữa hải giác, thiên nhai ...
Gió thu lành lạnh
Lá vàng bay bay
Chạnh mối bi hoài
Ngẩng đầu cất tiếng hỏi trời cao
"Ta từ đâu đến, lại sẽ về đâu ?"
Không gian thinh lặng
Tiếng vọng buồn man mác giữa đêm thâu
Thời gian cuồn cuộn qua mau
Tuổi hai mươi mới đó ngày nào
Chừ nay tóc đã đượm màu tuyết sương ...
Nâng chén rượu soi gương mời uống
Vẫn là ta phóng lãng giữa trần ai
Non cao cất chuỗi cười dài
Men nồng cạn chén cùng người trong gương
Nào ai tri kỷ chốn hà phương
Có nghe tiếng vọng đêm sương
Cùng ta dốc cạn sầu trường thiên thu ...
vuongthanh
tháng 11 năm 2008
No comments:
Post a Comment